Từ chuột đến con người?

Theo một bài viết trên Hufington Post, gần đây người dân tại khu vực London, Ontario vừa phát hiện nhiều xác động vật bị cắt lìa và đặt tại những địa điểm công cộng, làm dấy nên mối lo ngại về một vụ giết động vật hàng loạt. Liệu sắp tới hung thủ có chuyển mục tiêu sang con người?

1. Mối Liên Hệ Giữa Những Tên Giết Người Hàng Loạt Và Việc Ngược Đãi Động Vật

Trong quyển “Defending the Devil” của mình, luật sư chuyên bào chữa tội phạm John Henry Browne, người từng đại diện cho tên sát nhân hàng loạt Ted Bundy khi hắn đang ở đỉnh điểm của sự nghiệp giết người, nói rằng thân chủ của ông bắt đầu con đường giết chóc khi còn là một đứa trẻ tại Tacoma, Washington. Kẻ giết người tương lai lúc bấy giờ sẽ mua những con chuột tại cửa hàng thú nuôi gần nhà, xây một cái chuồng nhỏ ở giữa rừng, tự xem mình là “Chúa Trời” và bắt đầu quyết định số phận của chúng. Hắn sẽ lựa chọn giết vài con trong số đó, và tha cho một số con còn lại. Bundy sau này đã dùng cùng một phương thức giết chóc lên phụ nữ.

Sát nhân chuyên siết cổ nạn nhân tại Boston là Albert DeSalvo được ghi nhận đã từng nhốt chó mèo vào những chiếc lồng gỗ và sau đó bắn chúng bằng cung tên. Kẻ giết người hàng loạt tại Chicago, John Wayne Gacy được cho rằng từng thiêu sống những chú gà tây sau khi dìm chúng trong một túi xăng. Số lượng những kẻ giết người hàng loạt từng hành hạ động vật khi còn bé không hề ít, với tỉ lệ chiếm từ 21 phần trăm đến 73 phần trăm số hung thủ từng được ghi nhận.

Mối liên kết này đã đã được đề cập từ hàng thập kỉ nay để chứng minh rằng những tên giết người tiềm năng thường bắt đầu quá trình phạm tội của mình từ khi còn là một đứa trẻ, mở đầu bằng việc nhắm vào các mục tiêu là động vật, và sau đó “tiến hóa” lên những hành vi trên con người. Củng cố thêm cho giả thuyết về mối quan hệ giữa bạo hành trên động vật và tội phạm xâm hại con người là nhiều ví dụ về những tên giết người hàng loạt trưởng thành đã tra tấn và giết nạn nhân của mình theo những cách thức tương tự như khi chúng làm với động vật lúc còn bé: Caroll Edward Cole bóp cổ nạn nhân cho đến chết như cách hắn làm với những chú cún con; Robert Bordella, được biết đến với biệt danh Kẻ chặt người thành phố Kansas, uống máu của động vật lẫn máu người; và John Norman Collins từng siết cổ một con mèo, theo sau đó là sáu phụ nữ.

2. Những Người Khác Cũng Có Hành Động Tương Tự

Chúng ta không thể biết chính xác có bao nhiêu công dân Mỹ “bình thường” có liên quan đến bạo hành trên động vật; trong một khảo sát trên những người trưởng thành trong 43,000 hộ gia đình, chỉ có ít hơn 2% thừa nhận từng ít nhất một lần thực hiện hành vi ngược đãi động vật một cách có chủ đích. Tuy nhiên, tỉ lệ đó còn tùy thuộc vào cách chúng ta nhìn nhận về ngược đãi động vật; có nhiều hơn 30% số sinh viên nam được khảo sát thừa nhận từng làm đau một con vật ở một thời điểm nào đó.

May mắn là sắp tới đây chúng ta sẽ có một bức tranh toàn cảnh hơn về ngược đãi động vật. Vào tháng 1 năm 2016, lần đầu tiên Cục Điều Tra Liên Bang Mỹ (FBI) đã thêm tội danh ngược đãi động vật vào Báo Cáo Tổng Hợp Tội Phạm (Uniform Crime Report – UCR) của họ. Trước đó, ngược đãi động vật được liệt vào danh mục “Các tội danh khác”, vốn không hề có giá trị về mặt thu thập dữ liệu. Không chỉ có tần suất phạm tội nói chung được ghi nhận, tội danh này cũng sẽ được chia thành 4 tội danh nhỏ khác bao gồm: vi phạm đơn giản hay lỗi vô ý nặng (vô ý gây ra sơ sót nghiêm trọng), ngược đãi và tra tấn có chủ đích, ngược đãi có tổ chức (tổ chức chọi nhau giữa thú vật), và xâm hại tình dục động vật.

Điều mà chúng ta chắc chắn đó là có một mối liên hệ rõ ràng giữa ngược đãi động vật và các hành vi phạm tội khác – cả bạo lực lẫn không bạo lực. Hiếm khi hành vi ngược đãi động vật diễn ra riêng lẻ, dù là trên trẻ em hay người trưởng thành. Trẻ em có hành vi ngược đãi động vật thường sinh sống trong những gia đình có xuất hiện hành vi ngược đãi trên con người, và những người lớn ngược đãi động vật có tỉ lệ phạm tội liên quan đến xâm hại con người như đánh đập, cưỡng dâm cao gấp 5 lần, tỉ lệ phạm tội xâm hại tài sản như trộm cướp và phá hoại tài sản cao gấp 4 lần, và tỉ lệ phạm tội liên quan đến chất kích thích cao gấp 3 lần bình thường. Năm mươi phần trăm những hung thủ xả súng trong trường học cũng có tiền sử ngược đãi động vật. Không chỉ riêng những kẻ giết người hàng loạt có liên quan đến các hành vi bạo hành trên động vật, mà những người có hành vi bạo lực nói chung cũng thế.

Phải chăng những tên cưỡng hiếp, những kẻ sát nhân, và hung thủ giết người hàng loạt tương lai thường bắt đầu hành vi của mình bằng cách thực hành trên động vật và sau đó phát triển trên con người, hay ngược đãi động vật đơn giản chỉ là một phần của hành vi bạo lực và chống đối xã hội ở một mức độ nghiêm trọng?

3. Việc phân loại hành vi ngược đãi động vật có cho ta thêm đầu mối hay không?

Không may thay, ngược đãi động vật xảy ra quá thường xuyên; trong lúc chúng ta ngồi đây chờ đợi những số liệu về ngược đãi động vật tại Mỹ, thì Anh và Xứ Wales đã ghi nhận 160.000 báo cáo về hành vi này trong khoảng thời gian 1 năm (2014). Các báo cáo của họ cũng bao gồm một tập hợp nhiều loại hành vi khác nhau – bỏ mặc, ngược đãi thể chất và tra tấn, ngược đãi có tổ chức như những cuộc chọi chó, và xâm hại tình dục trên động vật. Mỗi loại hành vi ngược đãi này có thể để lại những hậu quả to lớn trên một con vật; nỗi thống khổ dai dẳng, mòn mỏi, và đau đớn của một con vật, dù chỉ xuất phát từ hành vi bỏ mặc có chủ đích, hay từ chối cung cấp nơi lưu trú, cũng tàn ác như các hành vi ngược đãi trực tiếp vậy.

Tuy nhiên, những hành vi này không phải là hành vi của những kẻ giết người hàng loạt.

Khi các hung thủ giết người hàng loạt ngược đãi động vật, chúng thường cố ý lặp lại những thương tổn. Chúng nằm trong số 1/8 tỉ lệ tội phạm ngược đãi động vật, những thành phần có hành vi bạo lực cố ý và có chủ đích. Chúng thuộc những kẻ thiểu số lấy việc tra tấn và làm đau động vật để khỏa lấp sự buồn chán, hay chỉ đơn thuần là làm “cho vui”. Chúng có thể nhốt một con thỏ vào lò vi sóng để tìm hiểu xem con vật có thể chịu đựng trong bao lâu trước khi chết, hay siết cổ đến chết thú nuôi nhà hàng xóm và để lại trước cửa nhà để ông hoặc bà ta tìm thấy (có thể chúng sẽ nấp sau một bụi cỏ để tận hưởng phản ứng của người chủ tội nghiệp). Các hành vi của chúng rất lạnh lùng và có tính toán, bao gồm cả việc chuẩn bị và lên kế hoạch, và dù đó là vật nuôi có chủ hay những con vật hoang thì cũng đều như nhau.

Lời kết

Có một sự thật đau lòng là hành vi ngược đãi động vật xảy ra thường xuyên hơn rất nhiều so với những gì chúng ta nghĩ. Đôi khi, đó chỉ là một tai nạn đơn lẻ; một chủ nuôi bực bội đánh một chú cún con vì tội tè lên tấm thảm (lần nữa), cảm thấy hối hận, và rồi tìm kiếm sự thanh thản bằng cách đột nhập vào nhà người khác. Đôi khi, những hành vi đó không hề có chủ đích; một cứu hộ viên có lòng nhưng không có sức không thể chăm sóc tất cả số mèo mà cô ấy nhận về, và rồi những người khác phải đứng ra trợ giúp.

Tuy nhiên, đôi khi ngược đãi động vật lại là một góc của một bức tranh lớn hơn, đáng sợ hơn. Khi vẫn còn những tranh luận về việc liệu những hành vi ngược đãi động vật sẽ dẫn đến xâm hại con người, hay đó đơn giản chỉ là một phần trong một mảnh ghép lớn hơn của hành vi tội phạm, chống đối xã hội, và bạo lực, chúng ta biết được rằng những người trưởng thành có hành vi ngược đãi động vật lặp lại một cách cố ý cũng sẽ có xu hướng tham gia vào những hành vi phạm tội khác, bao gồm cả xâm hại con người. Như tôi có viết trong một bài trước đây, khi bạn trai của một cô gái đánh con vật cưng của cô ấy, cô ta cũng nên biết rằng mình có thể cũng sẽ trở thành một người vợ bị chồng bạo hành. Và một người trưởng thành liên tục thực hiện những hành vi bạo lực một cách thích thú lên động vật là thành phần mà chúng ta cần phải trông chừng.

Tác giả: Joni E Johnston Psy.D.

Nguồn: Psychology Today

Dịch bởi Ad Gigi

Chia sẻ ý kiến của bạn:

Chia sẻ

Hãy khám phá bí quyết thấu hiểu bản thân, định hướng cho tương lai để làm chủ cuộc sống của bạn ngay hôm nay!TÌM HIỂU NGAY
+