[ ]
Hỏi: Tôi và cậu đã làm bạn được 6 năm có lẻ rồi, từ ngày chúng tôi ôn thi đại học cùng nhau, chia sẻ tài liệu trao đổi kiến thức như những người bạn thân, ngày biết tin tôi đỗ 2 trường đại học ngày nào cậu cũng nhắn tin, gọi điện khuyên răn cũng như đưa ra hàng tỷ lí do để tôi chon trường học ở gần cậu mặc dù ở trường còn lại hai ngành học của chúng tôi tương đồng với nhau về nhiều mặt hơn. Rồi tôi chon trường không theo lời khuyên của cậu, ngày chia tay lên trường mới cậu chẳng nói gì nhiều chỉ bảo tôi “vào đấy cố kiếm lấy anh hai lúa mà lấy” chẳng là tôi học ở thành phố Thái Bình. Rồi chúng tôi trải qua những năm tháng đại học đầu tiên qua những trao đổi chuyện trường lớp bạn bè mới và cả kiến thức chuyên ngành… Tất cả vui buồn của tôi đều nói với cậu, tôi nghĩ cậu cũng vậy. Rồi bài vở thi cử cuốn chúng tôi đi hay vì lí do gì mà tôi không rõ rằng chúng tôi không còn nói chuyện nhiều như trước nữa, chỉ khi nào thực sự là tột cùng tôi mới gọi cho cậu, và cậu là người con trai đầu tiên nghe tôi khóc ngoài bố và anh trai. Một ngày cậu kể cho tôi nghe rằng cậu ấy thích một người nhưng không dám nói cho cô ấy biết hỏi tôi có nên nói không? Tôi trả lời rằng “hãy bình tĩnh chuẩn bị cho kỳ thi đã vì nếu bây giờ mà mày nói ra cô ấy không đồng ý mày tổn thương nhiều lắm sẽ chẳng học hành được gì đâu mà thi cử đến nơi rồi”… không biết cậu ấy có nghe tôi không nhưng chẳng thấy cậu ấy nói về chuyện ấy nữa. rồi một hôm lên nhà tôi chơi cậu ấy nhận xét về tôi điều gì đó t không nhớ rồi mang tôi so sánh với form người con gái chuẩn của cậu…. Khi đi chơi riêng chỉ có hai đứa cậu nhắc nhở tôi đừng yêu đương gì bây giờ… Cậu tâm sự với tôi khi nghe cái ngưỡng mộ được ở nhà biệt thự của tôi rằng nếu cậu muốn cậu có thể được ở ngay nhà biệt thự nếu đồng ý cưới cô con gái ông công an nào đó và tôi lại trả lời rằng “tiến tới đi thôi vì không nhiều cơ hội thế đâu”, nhưng cậu buồn bã đáp lại rằng cậu không muốn như thế. Và nhiều những tin nhắn cậu gửi cho tôi hơi sến súa chẳng giống hai đứa bạn thân, những thông điệp kiểu hoạch định tương lai hai đứa khiến bất kì ai đọc vào cũng cho là không bình thường của một tình bạn đơn thuần. Vẫn cứ là những tin nhắn lấp lửng không đầu không cuối như thế nâng đỡ tôi đi qua tháng năm fa không cô đơn.
Chúng tôi không gặp gỡ nhau thường xuyên, cũng không hay nhắn tin gọi điện hỏi thăm ăn uống sức khỏe nhiều mà chỉ khi nào thấy bế tắc thực sự thì sms cho nhau. Khi cần sự giúp đỡ chúng tôi nhờ nhau, khi là kiến thức khi là tài chính…. cậu lúc nào cũng sẵn lòng giúp đỡ tôi không hỏi lí do. Cậu có điều kiện hơn tôi về mặt kinh tế vì gia đình cậu tương đối khá giả và vì cậu khá chăm chỉ làm thêm, còn tôi thì không làm thêm được gia đình lại không dư dả gì. cậu thường xuyên du lich, hội họp bạn bè còn tôi thì không nhưng lần nào có dự đinh đi chơi là cậu lại rủ tôi đi nhưng có quá nhiều lần trong số đó tôi không tham gia nên rồi cậu không hay rủ nữa nhưng đi đâu có món hàng gì mà cậu cho là đặc biệt thì tôi đều có quà. món quà theo như cậu nói chỉ mua co tôi và em trai cậu, Chụp ảnh kỷ yếu được coi là sự kiện tương đối trọng đại của đời sinh viên, cậu không gọi nhiều người mà chỉ gọi có 4 người trong đó có tôi, tôi cứ băn khoăn đi hay không vì ngại và cuối cùng là đến muộn…. hôm ấy 3 người kia đều không đến được chỉ có mình tôi nếu tôi mà không đến thì chắc tôi trách mình nhiều lắm vì cậu nói rằng “bạn bè đều có bạn và người thân đến còn tao thì không có ai nếu không có mày”đến ngày tôi chụp ảnh kỷ yếu cậu vào sớm và đi chụp cùng tôi gần trọn một ngày. Chúng bạn nhìn thấy thì gán ghép chúng tôi vì những cái chỉnh lại nơ ân cần, cái tư thế sẵn sàng đỡ nếu tôi bị ngã vì đôi giày cao gót,,,, theo lời chúng bạn mô tả sau đó.
Trước đây tôi không nghĩ ngợi nhiều lắm nhưng càng ngày tôi thấy mình bị ảnh hưởng tâm lý nhiều không tập trung cho việc gì trọn vẹn được vì nghĩ đến cậu nhiều quá. Mọi thứ tôi muốn chia sẻ với cậu nhưng tôi không làm thế vì dù sao chúng tôi cũng vẫn là hai người bạn khác giới và như vậy thì cần có một giới hạn. mặc dù tôi đã không coi cậu là bạn thân khác giới đơn thuần nữa rồi. Nhưng tôi không dám nói ra tình cảm thật của bản thân, vì tự ti, tôi và cậu chênh lệch ngoại hình, gia đình…. Và tôi sợ tất cả chỉ là tôi ngộ nhận, nếu cậu ấy tốt với mình chỉ đơn giản vì cậu ấy là người tốt đối xử với nhiều người như vậy thì tôi sẽ mất đi một tri kỷ. Còn mọi người xung quanh tôi cũng chẳng còn ai tin giũa chúng tôi là bạn thân nữa. Chị gái tôi thì rất lo mối quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu này sẽ làm tổn thương tôi. Tôi đã mất quá nhiều thời gian suy nghĩ về việc này, và biết rằng cái khung mà tôi tạo ra cho sự an toàn tình cảm này sớm muộn cũng lung lay nhưng tôi không biết làm gì cả ngoài việc nghĩ ngơi lung tung một cách hèn nhát. Hãy giúp tôi. Xin chân thành cảm ơn ạ. (nhungnguyen)
Đáp: Chào nhung nguyen, Cám ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện riêng tư của mình cho page. Khi nói về tình cảm và những đắn đo của mình, chắc hẳn bạn không khỏi băn khoăn suy nghĩ về tình cảm giữa bạn và cậu ấy. Có nhiều điều bạn nhắc đến như: “không dám nói ra tình cảm thật của bản thân, vì tự ti, chênh lệch ngoại hình, gia đình…. sợ tất cả chỉ là tôi ngộ nhận, nếu cậu ấy tốt với mình chỉ đơn giản vì cậu ấy là người tốt đối xử với nhiều người như vậy thì tôi sẽ mất đi một tri kỷ.” Hay chính chị gái bạn rất lo mối quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu này sẽ làm tổn thương bạn.
Ad hiểu đây là những nỗi sợ trong lòng bạn, và khó có thể vượt qua những nỗi sợ đó trong một thời gian ngắn. Ad chỉ chia sẻ với bạn một số điều, để bạn có thể có thêm thông tin, nhằm hiểu rõ hơn và quyết định sáng suốt hơn trong câu chuyện của mình: Nỗi sợ là những điều tồn tại trong não bộ của ta, và nó không hề có thật khi ta chưa thực sự hành động.
Khi có một nỗi sợ hãi nào đó, về tình cảm, tình yêu, hay bất cứ điều gì, bạn có hai quyền lựa chọn: một là, mãi sợ hãi về điều đó, và để mọi thứ giữ nguyên. Bằng cách này, bạn sẽ giữ được tình bạn như hiện tại, và bạn có thể yên tâm, đó là một tình bạn rất đẹp. Bạn cũng có thể xây dựng những mối quan hệ với những người khác, để có được hạnh phúc cho riêng mình.
Hai là: Bạn đối mặt với nó và vượt qua. Khi bạn đối mặt, nhiều khả năng là bạn sẽ thấy nó khó khăn, khó chịu, mất mát, nhưng cũng không ít khả năng, bạn sẽ có được người bạn đời như bạn từng mong ước. Trong trường hợp này, Ad cũng muốn chia sẻ với bạn, nếu đây là người bạn thực sự hòa hợp, và bạn cảm thấy hạnh phúc khi ở bên người đó, thì bạn hãy nhớ tới câu “Để có được những thứ mình chưa bao giờ có, bạn phải dám làm những thứ bạn chưa từng làm”. Ad tin rằng, sau khi dành thời gian hiểu rõ về những cảm xúc bên trong mình, hiểu rõ được điều mình muốn, hiểu rõ được trái tim mình đang thuộc về ai, về điều gì, thì bạn sẽ dễ dàng quyết định hơn trong vấn đề của mình bạn nhé. Ad chúc bạn sẽ sớm hành động, để có câu trả lời cho riêng mình. Và dù bạn hành động như thế nào, Ad tin rằng, khi bạn đã nỗ lực, thì cuộc đời sẽ không phụ lòng bạn (bằng cách này hay cách khác, với một người này hay người khác). 🙂
Ad Tony